Đáp lại chuỗi hoạt động ồn ào và lãng phí tại TP.HCM trong những tuần qua nhằm “hướng tới kỷ niệm 30/4”, Hà Nội tối ngày 22/4 cũng không chịu kém cạnh khi tổ chức một trận địa pháo hoa tầm cao – kết hợp pháo hoa tầm thấp và hỏa thuật hoành tráng tại khu vực đường đua F1 (phường Phú Đô, quận Nam Từ Liêm). Theo thông tin, ngày 27/4 tới, Hà Nội sẽ tiếp tục bắn pháo hoa thêm một lần nữa.
Có vẻ như đây là “quyết tâm chính trị” nhằm đảm bảo “không một địa phương nào bị bỏ lại phía sau” trong cuộc đua đốt tiền ngân sách mừng ngày “thống nhất đất nước” – một cuộc đua kỳ lạ khi người dân thì thắt lưng buộc bụng, còn lãnh đạo thì đốt tiền như không có ngày mai.
Tại TP.HCM, người ta có thể thấy những ngày qua, hàng chục ngàn quân nhân được huy động tập luyện, các loại khí tài quân sự rầm rộ diễu hành, hàng ngàn lao động túc trực ngày đêm dựng lễ đài, sân khấu, hàng rào, cổng chào… Tất cả đều ngốn không dưới hàng trăm tỷ đồng. Chưa kể chương trình nghệ thuật “Đất nước trọn niềm vui” do Quân ủy Trung ương và Bộ Quốc phòng chỉ đạo vào tối 20/4 – vốn cũng tiêu tốn một khoản ngân sách không nhỏ.
Toàn bộ lượng tiền “pháo – hoa – quân – đội” ấy, nếu dùng đúng cách, đủ để hỗ trợ hàng triệu hộ nghèo, cứu đói cho trẻ em miền núi, đầu tư y tế tuyến cơ sở hay xóa bớt nợ học phí cho sinh viên nghèo. Nhưng không! Chỉ cần vài tiếng đồng hồ hào nhoáng ngắn ngủi trên sóng truyền hình, lãnh đạo sẵn sàng chi đậm để tô vẽ “sự kiện để đời” cho sự nghiệp cách mạng cá nhân. Miễn sao sau này, khi về hưu, có gì để kể lại, có gì để khoe, là đã thấy xứng đáng rồi!
Trong thời buổi kinh tế khó khăn, vật giá leo thang, doanh nghiệp phá sản, dân lao động thất nghiệp hàng loạt… thì pháo hoa tầm cao không khác gì tiếng cười hả hê trên khổ đau của hàng triệu người dân.
Linh Linh